Một điều cần lưu ý về ngành sản xuất anime là những người làm việc trong ngành công nghiệp này đều là những người lớn- có nghĩa là anime thường có những quan điểm của người trưởng thành, thậm chí với các câu chuyện về thời thơ ấu cũng không phải ngoại lệ. Khoảng cách về tuổi tác giữa người làm anime và những nhân vật trẻ con nhiều lúc có thể dẫn tới những sự ca ngợi tuổi trẻ và những điều tuyệt vời của tuổi trẻ – đặc biệt tại xã hội nơi mà các giai đoạn phát triển được đánh giá cao. Ngoài ra, phần lớn các khán giả của thị trường manga và anime là trẻ con và những cô cậu tuổi teen, có nghĩa là sự lãng mạn trong anime rất được phổ biến. Điều này khá ổn và đúng mốt hiện nay, giúp anime có thể xen lẫn tư tưởng nhân văn với các thể loại khác nhau. Tuy nhiên , với khán giả mà thích câu chuyện tôn trọng sự thực tế, thì họ phải tìm kiếm một nội dung phù hợp hơn.
Điều này đưa mình tới với Sweetness And Lightning, một anime kể về một người cha độc thân tên là Kouhei nuôi một cô con gái luôn tràn đầy năng lượng, Tsumugi. Như tên gọi của nó, đây là một anime mang yếu tố vui tươi và vô cùng dễ thương, mà lại vô cùng hấp dẫn khi khám phá những niềm vui và những nỗ lực tuyệt vời của người cha, người mẹ. Mặc dù anime là một thế giới lý tưởng của các nhân vật và đời sống, thì chúng ta vẫn thấy được những nét hiện thực qua trò đùa của Tsugumi hay tình phụ tử của Kouhei
Tính cách chính mà Tsugumi thể hiện ra là vô cùng đáng yêu, một mẫu người tràn đầy năng lượng. Cô bé là cô nhỏ năng động và đang dần dần học về thế giới kì diệu xung quanh; với Tsugumi mỗi trải nghiệm mới mang lại cho cô bé một cảm giác diệu kỳ và hấp dẫn. Nhìn thấy một bông hoa mang đến cho cô bé nụ cười và khiến cho đôi mắt cô bé mở to ra, một bữa ăn chỉ có cơm trắng lại xem chừng quá thú vị chỉ vì đó là bữa tối với cha cô bé- cô bé này chẳng bao giờ hết hứng thú với bất cứ thứ gì trong cuộc sống cả!
Những chi tiết nhỏ như Tsumugi đung đưa chân trong khi xem một bộ anime cô gái phép thuật cho thấy sự hăng hái của cô bé và mang đến một góc nhìn rất hiện thực. Quá đỗi ngọt ngào và Sweetness And Lightning hiếm khi có một thời điểm, khi mà lần lượt những niềm hạnh phúc được phóng đại lên. Ngôn ngữ cơ thể của Tsumugi truyền tải chính xác những gì cô bé cảm nhận được, làm cho sự phấn khích của cô bé trở nên chân thật và chứng minh được rằng những chi tiết của bộ phim theo chủ nghĩa lãng mạn.
Sweetness And Lightning nhìn chung là một anime đem đến cảm giác hài lòng cho người xem, nhưng thật sự nó đã thể hiện rất rõ ràng về những nỗ lực của các bậc cha mẹ. Vợ của Kouhei qua đời một vài năm sau khi sinh Tsumugi, buộc anh phải sống trong cảnh gà trống nuôi con. Vừa là một giáo viên dạy toán trung học, vừa là một người cha độc thân, Kouhei chắc chắn rất khó để thực hiện tốt cả hai công việc của mình. Thật không may, điều này làm cho cô bé Tsumugi thường phải dành thời gian ở nhà một mình và hai bố con chủ yếu phải ăn cơm hộp mua từ các cửa hàng tiện lợi.
Điều làm mình thích về Sweetness And Lightning là nó trình bày những vấn đề này không chỉ với phương tiện biểu lộ cảm xúc cho một bộ phim tình cảm, nhiều hơn nữa đó là những hậu quả từ cuộc sống bận rộn của Kouhei (mà không phải do lỗi của bản thân anh ấy). Đầu tiên chúng ta có thể nhận ra rằng Tsumugi không ăn uống đúng cách thông qua cảnh Kouhei kiểm tra hộp bento cô bé đang ăn dở. Điều này cho thấy rằng Tsumugi đang bắt đầu mệt mỏi với các bữa ăn cơm hộp mà bố cô bé đã mua về từ cửa hàng tiện lợi. Cứ nghĩ phải sống mãi trong cảnh như vậy, tuy nhiên, khi Kouhei về nhà vào tối hôm sau, anh đã thấy cô con gái của mình theo nghĩa đen chảy nước miếng với hình ảnh của thịt trên màn hình TV. Chính vào thời điểm này mà Kouhei hiểu ra rằng anh cần phải bắt đầu chăm sóc Tsumugi nhiều hơn bằng cách bồi bổ những món ăn dinh dưỡng cho cô bé.
Tương tự như vậy, có một mức độ nhất định của việc giao tiếp không lời trong buổi biểu diễn của Tsumugi và Kouhei. Một ví dụ tốt về ý nghĩ chợt lóe ra trong suốt cảnh mở đầu của tập đầu tiên nơi mà Tsumugi cố gắng kêu bố mình dậy sau khi ông ấy ngủ quên. Mặc dù ý định của cô bé là tốt, Kouhei nhắc nhở cô bé đang đứng lên những bài kiểm tra của mình và bắt cô bé phải dừng lại. Tsumugi lặng lẽ xin lỗi trong khi làm gương mặt hối hận. Nhưng đột nhiên bụng cô bé kêu lên, và việc tiếp theo là đầu óc Tsumugi chỉ còn đến thức ăn – một chi tiết nhỏ mà câu chuyện đã cho ta thấy được một đặc điểm chung của trẻ em độ tuổi Tsumugi: chỉ tập trung được một thời gian ngắn.
Như chúng ta có thể thấy, khi mà những điều thú vị và những ý thích bất chợt nảy ra của Tsumugi điều khiển hành vi của cô bé, toàn bộ tính cách của cô bé không bị bắt buộc bởi điều nào đó. Tsumugi rất thích thể hiện mình theo một cách tự do, nhưng không đến mức ngang bướng. Nó không phải ở một mức độ mà không hiểu được ý thức trách nhiệm, nhưng có một phần Tsumugi nhận ra thời điểm phù hợp để nghịch ngơm và khi nào cô bé cần nghe lời người lớn. Một lần nữa, một chi tiết nhỏ mà lại khiến bộ phim đi thêm một chặng đường dài.
Tóm lại, trong khi sweetness and lightning là khá là vụng về, sự vụng về đó làm một phần nhỏ miêu tả cốt lõi của nó về tuổi thơ và cha mẹ. Khi mà nó không phù hợp với “khẩu vị” của mọi người, sweetness and lightning cho thấy làm thế nào khi lý tưởng hóa tầm nhìn về thế giới mà vẫn có thể phân tích nhiều hơn chân dung hiện thực của con người và cuộc sống.
GIPHY App Key not set. Please check settings